Nude từ nghệ thuật đến… phản cảm
Một anh bạn lâu năm trong nghề cho biết: “Cứ 10 thợ cầm máy ảnh, thì 9 ông thích và đòi chụp hình nude. Nhưng cả nước gần 1.000 nhiếp ảnh gia thứ thiệt, thì người có tác phẩm nude được nhìn nhận chưa có tới… 5. Ranh giới giữa một tác phẩm nude và một tấm ảnh “cuổng trời” đôi khi cách nhau có một… tấm hình.
"Khoảng cách giữa nghệ thuật và không nghệ thuật rất mong manh". |
Sau thời gian chuẩn bị thật kỹ mới đến giai đoạn... bấm máy. Bấm suốt một ngày, để sau đó chỉ chọn đúng một vài tác phẩm. Và có đôi lúc, không có tấm nào ưng ý cũng là chuyện thường tình. Nói như thế để thấy khoảng cách giữa nghệ thuật và không nghệ thuật hoàn toàn khác nhau.
Có một nghịch lý khá oan nghiệt trong nhiều trường hợp chụp nude. Đó là những ai thật sự đam mê nhiếp ảnh, dù rất thích lĩnh vực chụp nude, nhưng cứ mỗi lần gặp người mẫu nude là anh ta ngại không chịu chụp. Bởi hơn ai hết, anh ta tự biết mình không thể chụp cho “ra ngô, ra khoai” được. Và với lòng tự trọng nghề nghiệp anh ta buộc lòng không chụp, để lại nhiều tiếc nuối cho người khác.
Một tay máy trẻ, sau nhiều bộ ảnh được đăng trên các báo, tự thấy mình có chút tên tuổi, nên mỗi lần gặp cô gái nào trẻ đẹp là trổ tài thuyết phục. Trong hành trình này đã có vài con mồi rơi vào bẫy, khiến anh ta càng lúc càng tự tin vào tay nghề “ngon ăn” của mình.
Nhưng đến một ngày, sau khi thuyết phục một em diễn viên trẻ chụp ảnh nude, thấy cô nàng không chịu, anh chuyển sang hù dọa, khủng bố khiến cô lâm vào hoàn cảnh khủng hoảng. May nhờ mấy cô bạn biết chuyện, bày ra cách tương kế tựu kế “dụ ngược” lại anh chàng nhiếp ảnh kia, gài thế cho anh ta trình bày các phương án chụp ảnh nude như thế nào, cho luôn địa chỉ mail và số điện thoại cụ thể của anh ta, đồng thời công bố các “bí quyết” dụ dỗ gái tơ tuần tự theo từng bước… để các bạn trẻ biết cách mà tránh xa tên “yêu râu xanh” nhiếp ảnh này.
Tất nhiên sau vụ việc này, trong làng nhiếp ảnh cũng có người đứng ra bệnh vực, cho rằng các cô gái kia “ăn cháo đá bát”, nhưng cũng lắm người nháo nhào cho rằng anh chàng nhiếp ảnh quá ư bậy bạ, làm ảnh hưởng tới môi trường lành mạnh của dân nhiếp ảnh. Hơn ai hết, tay nhiếp ảnh này đã có một bài học để đời.
Hành trình săn ảnh nude
Đình Tâm - một tay máy “cứng cựa” trong làng nhiếp ảnh cho biết: “Nhu cầu chụp ảnh nude ngày nay là có thật, các chị lớn tuổi muốn giữ lại nét thanh xuân, nên rủ nhau đi chụp. Các em mới lớn, muốn chứng tỏ đẳng cấp của mình, post lên Facebook vài ba kiểu để “hù dọa” thiên hạ, gọi là phong cách tự sướng đang tràn lan như hiện nay.
Ghi lại những khoảng khắc “chết người” |
Đây là một trong những mối làm ăn “ngon cơm” các các nhiếp ảnh dịch vụ, bởi suy cho cùng, vừa được ngắm các em đẹp, vừa bỏ túi được một số tiền kha khá, nên các chủ lẫn khách hàng đều vui vẻ.
Tuy nhiên trong hành trình chơi với “ảnh nude” như thế này không hề đơn giản. Tuấn Ngọc - một tay nhiếp ảnh thứ thiệt có tiệm sudio nằm trên đường 3/2, TP.HCM kể lại : "Một cô đầm tóc vàng, dáng người rất bốc lửa. Sau hồi làm quen, cô ta bảo có người giới thiệu, nên mạnh dạn nhờ anh sáng tạo dùm vài kiểu ảnh để đời với người ta. Thấy khách hàng lạ, chủ nhân có vẻ chần chừ, nhưng sau hồi thuyết phục chàng nhiếp ảnh này quyết định khai máy.
Hành trình chơi với “ảnh nude” như thế này không hề đơn giản |
Kết quả, có rất nhiều ảnh đẹp, cứ tưởng phen này mình có tác phẩm để đời. Không ngờ cô Tây rất cao tay. Sau khi xem xong trả tiền đàng hoàng, lại còn bo thêm 100 đô la, cô lấy luôn thẻ nhớ, khiến Tuấn Ngọc không có cơ hội chép lại hình để dành riêng cho mình.
Trước tình cảnh này, anh cố gắng nói vài câu với đại ý muốn giữ lại cho mình vài “tác phẩm”, nhưng người đẹp nở nụ cười thật tươi, đưa tay lên miệng kèm theo câu nói dứt khoát nhưng rất dễ thương: No. Tay nhiếp ảnh lúc này chỉ biết cười trừ, bởi cô nàng này quá ư kinh nghiệm.
Riêng với Michel Tài, từ Mỹ trở về Việt Nam, anh có cái thú là rất thích mời người đẹp đi ăn, sau đó mời chụp hình… nude. Tất nhiên để làm được điều này, ngoài tài ngoại giao anh còn phải chi cho mỗi người đẹp từ 100 – 300 đô là chuyện thường tình.
Sau mỗi lần chụp, danh sách các người đẹp từ các quán bia ôm trong các nhà hàng ở trung tâm thay nhau điện thoại í ới cho Michel Tài, bởi ngoài việc được chụp hình khoe dáng thanh xuân, các em lại còn được cái phong bì kha khá.
Ngày dài tháng rộng, danh sách các người đẹp trong bộ ảnh nude mà anh sưu tầm các lúc càng nhiều hơn. Nhưng thời kinh tế càng lúc càng khó khăn, Michel Tài chuyển về Bình Thuận, la cà các quán cafe ở vùng ven biển, chỉ cần vài ba trăm ngàn là anh đã có một cô người mẫu ưng ý. Cho đến nay, bộ sưu tập ảnh nude của anh đã lên đến hàng ngàn “tác phẩm”. Nhiều người tự hỏi, anh chụp để làm gì, và những “tác phẩm” này sẽ về đâu?
Anh cười: “ Chủ yếu là mình vui, mấy em ấy vui, vậy là hạnh phúc rồi. Chụp ảnh nude đối với tôi như thuốc phiện, nó nghiện từ thời trai trẻ đến bây giờ tuổi đời đã gần 70, nhưng cái máu chụp ảnh nude cứ dạt dào khi mỗi lần tưởng tượng ra cảnh các em đang “trần như nhộng”. Với anh đây là một cái thú vui mà không phải ở bộ môn nào cũng có được.
Riêng với trường hợp của Minh Thành một Việt kiều Úc trở về Việt Nam. Chập chững cầm máy được hai năm, anh cứ ao ước đượ một lần chụp nude để thỏa chí tang bồng. Nhưng khổ nỗi, nếu yên tâm săn tìm tác phẩm thì anh vẫn có thể hoàn thành ước mơ. Đằng này, cái tâm của anh không sáng, vừa muốn chụp hình, vừa muốn “ỡm ờ” với người mẫu theo kiểu ăn bánh trả tiền.
Đây được xem là mưu đồ đen tối với phương châm: Một mũi tên bắn hai con nhạn. Kết quả cuối cùng, trong hành trình đi tìm người mẫu đã có khối cô mắng thẳng vào mặt anh: "Thà chết chứ không “chụp nude” cho người không nghệ thuật".